» Nội dung :
/> ông khách từ Bắc ở lại 1 nhà nghỉ
gần chỗ tổ chức đám cưới. Trang
và cô bạn ở cùng 1 phòng, Trang
cẩn thận đến mức người yêu đến
chơi cũng rủ ra ngoài hành lang
chung đứng. Quân chỉ thoáng để
ý Trang không phải vì Trang thế
này, thế nọ, mà vì Trang là người
yêu của Trung. Quân có nghe nói
tên Trung này rất hám gái Mà
thôi, Quân bỏ qua suy nghĩ về
Trang, vì yêu ai, là việc của Trang.
Mà chắc gì, Trang đã là ” Gái Zin ”
Nửa đêm, Quân bật dậy. Giấc mơ
ngày Trúc ra đi hiện về, ám ảnh
khiến nó không thể ngủ được.
Quân ra hành lang, lấy bao thuốc
trong túi, nhưng quên mất bật
lửa trong phòng. Đang định quay
về thì thấy đóm thuốc lập lòe ở
hành lang, Quân mạnh dạn bước
đến :
- Xin lỗi, ông mồi lửa cho tôi được
không?
Người đó quay lại, Quân sững
người, hóa ra, đấy là Trang. Trang
mỉm cười, giật lấy điếu thuốc trên
tay Quân, dí vào đầu thuốc của
nó. Thế là, ở hành lang, lập lòe 2
đốm thuốc.
- Em không ngủ à?
- Em gọi anh là mày, tao nhé!!
- ( Đúng là loại giả tạo Chả tỏ vẻ
ngoan hiền lâu được ) Quân nghĩ
trong đầu rồi mỉm cười, nụ cười có
gì đó giễu cợt:
- Làm gái ngoan cả ngày khó chịu
à, tùy thôi.
- Không phải tao giả tạo đâu, mà
là, với mày, tao muốn thế này
thôi.!
Quân ngạc nhiên. Trang đã thay
đổi cách xưng hô ngay khi Quân
đồng ý, nhưng nghe có vẻ làm 2
đứa thân thiết với nhau hơn :
- Tại sao lại thế? – Quân vẫn chưa
thích ứng được với cách xưng hô
đấy.
- Thì thích thế, mày không ngủ à?
- Không ngủ được, thế, không ngủ
à? – Quân vẫn nói trống không
- Này, nghe nói mày là tay chơi có
tiếng ở Hà thành mà, chẳng lẽ,
chưa xưng mày tao với đứa con
gái nào à? Sao gượng gạo thế?
Câu nói của Trang khiến Quân tự
ái, Trang nghĩ nó sợ bọn con gái
ư?
- Nhiều rồi, thế mày…bỏ nhà đi
suốt ngày thế à?
- Tốt hơn rồi đấy, không, đây là
lần đầu tiên, tao thích thế. Thử
thay đổi và phá cách
- Con gái mà phá cách nhiều quá,
chúng nó khinh cho *****.
Chợt, Quân đỏ mặt, Quân cứ
tưởng Trang là bạn thân của
mình, nên buột miệng buông lời
tục tĩu, cô gái này lạ quá, sao lại
khiến Quân cảm thấy gần gũi thế
này cơ chứ!
- Thế mày là trai ngoan à? Tao
chơi bời nhưng tao cũng biết giữ
chừng mực, ông bà già tin tưởng,
nên tao bỏ nhà đi, ông bà già k đi
tìm, vì tìm, có mà đến mùa quít
năm 2999 cũng không tìm được
- Thế nào là giữ chừng mực???
Quân thắc mắc, chẳng lẽ fake her
life ư?
- Hô hô, thế mày nghĩ tao mất với
thằng Trung rồi à, hay là, với
thằng nào trước đấy.
Quân giật mình, im lặng.
- Không, tao là gái ngoan đấy
Chúng nó gọi tao là ***, phạch,
điếm, **, vì nghĩ gái muốn có tiền
gái phải chơi Nhưng tao có tiền
rồi, tao chẳng việc gì phải làm cái
việc nằm ngửa dạng háng ra xin
tiền bọn đàn ông
- Nghe ghê qá đấy, thôi, đi ngủ đi.
Tao vào đây, sương xuống rồi đấy.
Quân dụi điếu thuốc lên hành
lang, cời áo khoác rồi khoác lên
người Trang, lạnh lùng bỏ vào
phòng. Trước khi đi, Quân nghe
thấy loáng thoáng, tiếng Trang
khẽ nói : – Cảm ơn anh!!
Đám cưới của tên Chủ Fam diễn ra
vui hết mức vì sự hiện diện của
khá nhiều nhân vật nổi tiếng
trong thế giới ảo, thêm vào lại có
cả “dân chơi Hà thành” bỏ nhà đi
để dự lễ. Trang hôm nay rất xinh,
đến nỗi nổi bật hơn cả cô dâu với
vai trò phù dâu. Được giới thiệu là
“vợ” của tay cơ Trung event, Trang
phải đi tiếp rượu, nó uống khá
nhiều. Quân cũng bị đám nữ vây
lại, hỏi thăm, làm quen, mời rượu,
nhưng tí rượu vang nhỏ nhoi ấy
làm sao khiến Quân say được.
Nhưng Trang thì mặt đã ửng hồng,
chân đi loạng choạng, miệng cứ
chúc rồi lại nốc rượu vào. Đến khi
Trang bước đến bàn Quân, đưa ly
rượu lên, Quân bèn giật lấy, uống
hết trong 1 hơi, nhìn Trang bực
tức :
- Mày điên à, say con m ẹ nó rồi!
- Kệ tao, hôm nay vui mà, phải say
chứ
- S ư t ổ, cưới người ta chứ cưới
mày đâu mà cần mày không say
không vui?? Chào mọi người đi,
tao đưa mày về nghỉ.
- Không cần đâu, để chồng đưa vợ
về – Trung chen ngang cuộc nói
chuyện của Trang và Quân, Trang
không nói gì, cứ cười cười, mặc kệ
Trung đang cố hết sức dìu nó đi.
Quân đứng dậy, kéo Trang lại, bế
xốc lên rồi đặt lên lưng Trung, nó
cởi áo khoác ra, khoác lên Trang, vì
khi cõng, chiếc áo co lên, nên dễ
để lộ hàng. Trung không nói gì, im
lặng, cõng Trang ra ngoài.
- Này, sao cô không đi cùng cái
Trang? – Quân tiến đến đứa bạn
đi cùng Trang, cô nàng cười khẩy,
cô nàng xinh, hơn Trang rất nhiều,
nhưng chẳng duyên bằng Trang:
- Vợ chồng chúng nó, về hú hí với
nhau, đi theo để làm kì đà à?
- Thế nếu chúng ta như thế, chẳng
nhẽ lại để chúng nó tranh phòng?
– Quân hỏi đểu cô bạn đó, cô ta
tên là Ly, Ly đứng dậy, chào cô
dâu chú rể, rồi đi cùng Quân ra
ngoài, trước khi ra khỏi cửa nhà
hàng, Ly lẩm bẩm :
- Yêu rồi thì nói m ẹ ra, bày đặt vl
Quân nghe thấy, nhưng bỏ ngoài
tai, nghĩ sao cũng được. Quân
chẳng quan tâm, vì tự dưng cảm
thấy, mình cần có trách nhiệm với
Trang, vì Quân là bạn của Trang.
- Trung, mở cửa phòng cho em.
Ly đập cửa, 1 lát , cánh cửa phòng
mở ra, Trung đang mặc áo, còn
Trang thì đang nằm đắp chăn trên
giường, Quân xông vào, đẩy mạnh
Trung khiến cậu ta mất thăng
bằng, Quân kéo chăn của Trang
ra, Trang chỉ mặc trên người chiếc
quần bên trong, còn bộ ngực và
quần áo đã bị lột sạch. Quân tức
giận, túm cổ Trung, đấm liên tục,
Trung cũng ngà ngà rượu, buông
lời **** rủa Quân, nhưng bất lực
không đánh trả được Quân, vì nó
quá khỏe. Ly không nói gì, tiến
đến, kéo chăn lại cho Trang, rồi
nhặt quần áo dưới đất lên.
- Vứt thằng chó đấy ra nhà nghỉ đi
Quân.
Quân ngạc nhiên trước câu nói
của Ly, nhưng cũng dừng lại,
miệng Trung đã rách khá lớn ở
mép, gò má đỏ rực vì rượu và vì bị
đánh, Quân túm cổ lôi Trung
xuống cổng nhà nghỉ và đẩy mạnh
Trung, khiến hắn ta ngã nhoài ra
đường
- Đừng để tao gặp mày lần nữa!
- Thằng chó, cứ chờ đấy. –Trung
loạng choạng bước dậy, bắt xe ôm
gần nhà nghỉ ra về. Quân vội chạy
lên phòng, Ly đang sắp xếp quần
áo:
- Cô đang làm gì vậy?
- Chuẩn bị quần áo cho 2 đứa, khi
nào Trang tỉnh rượu, bọn tôi bay
về Hà nội.
- Sao gấp thế, chẳng nhẽ tối nay
bay luôn?
- Thế a tưởng tôi ngu à, ở đây để
thằng Trung kéo bạn nó đến phá
tan nhà nghỉ à. Nói cho anh biết,
anh phải nhớ là, hổ báo nơi không
phải đất của mình, chỉ thiệt cho
mình thôi.
- Cô nghĩ tôi sợ thằng chó đó sao?
- Tôi không lo cho anh. Tôi sợ
thằng Trung tưởng anh yêu cái
Trang, rồi lại liên lụy đến nó thôi.
A phải bay cùng tôi, cái Trang,
chắc chưa tỉnh ngay được.
- Được rồi!
Quân về phòng, gọi điện cho đứa
bạn đi cùng, dặn bọn nó về ngay
để bay về gấp.
*) 9h tối. Quân, Ly, Trang và bạn
của Quân đã yên vị trên máy bay,
Ly bắt Quân vào trong ngồi cạnh
Trang để chăm sóc cho Trang.
- Sao cô cứ tạo cơ hội cho tôi với
Trang vậy?
- Anh có thể chăm sóc nó.
- Dở hơi, tôi chỉ là quan tâm vì là
bạn thôi, chứ 1 play girl, tôi không
có ý định quan hệ tình cảm.
- Với 1 play girl như cái Trang,
thích là nhích, nhưng nhích xong
thì biến.
- Trang qua tay bao nhiêu thằng
con trai rồi?
- Cứ là play girl thì sẽ như người
ta nói sao? Anh nhầm rồi, với nó,
tình yêu và tình dục, khác nhau.
Tình dục thì không yêu, còn 1 khi
đã yêu, khi nào chết vì nhau, thì
hãy nói đến chuyện tình dục.
- Nhưng đâu có đảm bảo được cô
ta chưa qua tay ai vì lời nói của
cô.
- Thử khác biết!!!
Đó chính là, hoàn cảnh Trang và
Quân biết nhau. Sau chuyến đi
đấy, Quân và Trang thường ntin,
chat yh và đi chơi cùng nhau.
Nhưng lần nào gặp là 2 đứa cũng
cãi nhau chí chóe. Từ khi chơi
thân với Trang, lạ 1 điều, Quân
chằng đồng ý hay cưa cẩm em nào
cả. Có lẽ, chuyện nghĩ ra kế để
Trang phải chịu thua khi cãi nhau,
đã chiếm hết thời gian của nó rồi.
Tức là tương đương với việc : 24h
I think about you
Yh của Quân im lìm, Trang thở
dài, cái tình cảm che dấu có lẽ, đã
không chịu nằm yên rồi, ngày nào
cũng ngọ nguậy, bây giờ thì ương
bướng lộ hẳn ra. Trang sign out
yh, rồi gọi điện cho Ly :
- Tao tỏ tình rồi!
- Như thế nào? Nó trả lời sao?
- Im lìm. Haizz. Thì là: mày làm ny
tao nhé thằng chó.
- Bố con điên, nói thế thì cụ mày
cũng phải bật nắp dậy mà ạ mày.
- Thế giờ thì sao? Ngọt ngào tao
không quen.
- Nếu thế thì, chờ đi!
Ly đột ngột cúp máy. Có lẽ, đã đến
lúc, để Trang tự tìm thấy tình yêu
của mình rồi. Tối nay, Trang
không đến Club, nó đến 1 quán
café, khá nổi tiếng ở trung tâm Hà
nội. Đi 1 mình, Trang gọi 1 café
đá, rồi ngồi vào góc khuất, lật lại
những kí ức có Quân.
Cánh cửa quán café mở ra, Quân
bước vào, Trang mừng rỡ, định cất
tiếng gọi Quân, nhưng vừa mở
cửa ra, Quân đã quay lại, nắm tay
1 cô gái, dắt cô ta vào ngồi bàn
đối diện với Trang. Nhưng dám
chắc, Quân không nhìn thấy Trang,
vì bàn đã bị khuất đi. Trang cười
nhạt nhẽo, lấy điện thoại gọi cho
Quân :
- Alo! Tiếng Quân vang lên trong
điện thoại, và cả quán café.
- Mày đang ở đâu thế, đang nói
chuyện im lìm là sao?
- Tao đang đi chơi. Không thích
out thì im lìm chứ sao!
- Đi chơi với người yêu à – Câu nói
của Trang, khiến Quân giật mình.
- Thế hóa ra đây là câu trả lời của
mày à? – Trang tiếp tục nói, nó
đứng dậy, tiến đến trước mặt
Quân. Trang run rẩy, tháo chiếc
nhẫn ở ngón trỏ, đặt lên bàn :
- Chỉ có người yêu nhau, mới đeo
nhẫn đôi thôi. Tặng lại cho người
yêu mày.
Trang nhanh chóng tính tiền rồi
bỏ ra ngoài. Chẳng có cơn mưa to
đau khổ, hay cái níu tay ấm áp,
hoắc giọt nước mắt đắng cay như
trong phim, truyện mà nó hay được đọc. Chỉ có dòng
người tấp nập, vô cảm. Người cười,
người nói, người hét, người im
lặng, người cau có…. Trang không
thích khóc, không thích bỏ chạy
mù quáng, nó đi bình tĩnh, Trang
không có tư cách để khóc, vì khóc
chỉ khi Quân là người yêu nó, đau
khổ khi Quân phản bội nó.
Nhưng, Quân chỉ là bạn, đơn
thuần chỉ là bạn. Vì thế, nó phải
vui chứ! Trang lại đi xe đến Club,
đám bạn và tiếng nhạc ồn ào, như
xáo trộn cảm xúc của nó. 1 lúc
sau, Quân cũng đến, và theo sau
là cô gái đó.
- Đây là câu trả lời mà mày nhận
được à? – Ly uống chút rượu rồi
hỏi Trang, Trang mỉm cười, khẽ gật
đầu, Ly ngồi im. Giữa vũ trường
sôi động, lại có sự im lặng giữa
Trang, Ly, Quân và cô gái trẻ đó
đáng sợ như vậy.
- 11h30 rồi, mày đưa em kia về đi.
Trang mở lời, sau 15 phút im lặng.
Quân lúng túng, rồi vội vã đứng
dậy, đưa cô gái kia ra ngoài. 5
phút sau, Quân quay lại :
- Sao không đưa nó về!
- Nó đi taxi về rồi.
- Người yêu mà thế à? Mày phải
đưa nó về chứ.
- Tao chả ham hố, về rồi lại nghe
mấy câu vớ vẩn. Nhạt !
- Làm sao mà vớ vẩn bằng mấy
câu tao nói với mày lúc chiều, thôi
quên đi, tao không muốn del
quan hệ tốt đẹp này.
Như không chịu nổi, Quân kéo
Trang ra ngoài, bàn tay Quân xiết
chặt cổ tay Trang đến nỗi lúc
Trang giằng ra, cổ tay đã hằn lên
những vết đỏ:
- Đ.c.m mày điên à?
- Ừ, anh đang điên đây!
Quân ôm chầm lấy Trang, Trang
vùng vẫy, nhưng vô ích, nó không
kháng cự vì trái tim nó đang nằm
yên trong lòng Quân:
- Em yêu anh từ bao giờ? – Quân
vẫn ôm Trang, thì thầm vào tai
nó.
- Thế cứ bảo làm ny là yêu à, mày
điên rồi.
Quân im lặng, rồi khẽ đẩy Trang
ra:
- Chính vì thế, nên anh mới cho
em thấy câu trả lời tối nay. Em
vui chứ Vì đùa giỡn anh vui rồi.
- Ai đùa giỡn, điên à?
- Thôi **** đi, tình yêu của em,
chỉ là trò chơi, còn tình yêu của
tôi, là cả cuộc sống. E làm sao mà
hiểu được chứ.
Trang im lặng, cúi đầu. Quân chán
nản quay đi.
- Đừng bao giờ bước đi vì chán
nản em, em hiểu được tình yêu
của anh, từ ngay cái ngày, anh
tống cổ thằng chó đó đi.
Trang mạnh mẽ thừa nhận, ừ, cô
yêu Quân, từ lúc đó, nhưng vì sợ
mất đi cái style của mình, Trang
đã giấu nó dưới tình bạn thân
đến mức đặc biệt. Quân xoáy sâu
ánh mắt vào đôi mắt của Trang,
ánh mắt hy vọng :
- Với 1 play girl như em, tôi tin
vào đâu đây.
Trang sững người. Hóa ra, từ trước
đến nay, Quân chỉ luôn coi Trang,
là 1 Play girl.
Im lặng, im lặng, và rồi….
- Vậy thì, xin lỗi vì 1 con play girl
đã yêu anh. Chúc anh tìm được
tình yêu mà anh cảm thấy, người
đó xứng đáng yêu anh.
Trang quay vào, lấy chìa khóa xe
rồi nhanh chóng dắt xe về, Quân
giữ tay lái xe của Trang, lắp bắp :
- Anh…thật sự…anh không có…ý
đó!
- Đã quá rõ ràng rồi còn gì.
Trang hất mạnh tay Quân, và rồi,
cô vụt đi, như cái bóng, trong màn
sương lạnh giá.
Trang không onl yh, không mở
điện thoại, đúng hơn, nó đã biến
mất. Vẫn sống, vẫn đi học, nhưng
không la cà đến club, không chơi
bời.
2 tháng sau cái lần cuối cùng gặp
Quân ở Club, Trang như thay đổi.
Đến bố mẹ cô sung sướng đến
phát điên, vì thành tích học tập
của con gái cưng, tự dưng vượt
trội hẳn lên, đến nỗi giữ TOP
trong trường. Ngoan ngoãn đến
mức khó tin.
- 2 tháng nay, mày như con điên
ý.
Ly vứt cái cặp lên giường, nằm dài
ra :
- Điên tí, thử cảm giác gái ngoan.
- Vui không?
- Đáng sống hơn trước kia.
- Mà mày không liên lạc với thằng
Quân à, mấy lần nó gọi cho tao,
hỏi mày đấy. Tao k cho nó số mày,
vì sợ mày không thích. Nhưng mà
*** yêu thì thôi, cần đếch gì phải
xa lạ với nhau thế.
- Tao nghĩ, nó mới là người xa lạ,
mà chắc, nó cũng chả muốn, chơi
với mấy đứa play girl như tao vs
mày đâu.
Ly im lặng, chắc, Ly đã tìm hiểu
được nguyên nhân.
- Hôm nay là sinh nhật thằng
Quân đấy.
- Tao biết.
- Mày đi không?
- Đi chứ, play girl mà, bỏ qua cuộc
chơi nào được
Trang cười, nụ cười cay đắng.
- Happy birth day mày.
Trang bước vào Club, đặt túi quà
lên bàn, Quân lặng người, sau 2
tháng, gặp lại Trang, dường như,
Trang hiền hơn, và dịu dàng hơn.
- Cảm ơn!
Ngồi bên cạnh Quân vẫn là cô gái
đó, chà, yêu nhau lâu nhỉ, cũng
phải thôi, gái ngoan thì dễ gì mà
tán được, đâu phải thằng nào
cũng dám bỏ thời gian để cưa cẩm
gái ngoan, và đầu tư nhiệt tình.
Trang ngồi xuống, cái Ly cất xe ở
ngoài xong, bước vào :
- Chúc mừng sinh nhật anh
- Quà đâu – Quân cố nói đùa,
mong không khí vui nhộn hơn
chút :
- Ái chà, đâu rồi nhỉ? Thôi chết,
em để quên ở quán rồi.
- Vậy thì ra lấy đi!
- Nhưng có tiền người ta mới cho
lấy.
Cả đám cười ầm lên, cô gái đó
cũng cười, nụ cười giả tạo, Trang
cho là thế. Còn Trang, chỉ khẽ hé
môi.
- Anh này, tuy đã tặng quà, nhưng
em vẫn muốn tặng anh thêm 1
món quà nữa. – Cô gái đó- tên
Trúc, lên tiếng, đám bạn chỗ đó ồ
lên, Trang cũng thoáng ngạc
nhiên. Quân đưa ánh mắt tò mò
nhìn Trúc:
- 28 này, e sẽ biểu diễn trong đêm
nhạc văn hóa 54 dân tộc ở nhà
Văn hóa hữu nghị Việt – Xô đấy!
- Ồ!!!! Quân và đám bạn Quân
ngạc nhiên hết sức, Trang và Ly
đưa mắt nhìn nhau, chẳng có gì là
lạ cả. Nhưng ánh mắt Quân như
tràn đầy hạnh phúc, Quân ôm
chặt Trúc, khiến Trang hơi khó
chịu :
- Thật không em. Cuối cùng, em
cũng vượt qua được rồi.!
Đám bạn Quân vỗ tay rào rào,
Trang chẳng hiểu cái gì hết, nó
đứng dậy, bước đi. Quân kéo tay
nó lại:
- Đi đâu vậy, mày không chúc
mừng người yêu tao à?
- Đm mày điên à, quà sinh nhật
mày chứ tao *** đâu, chúc cái gì.
À…., chúc em biểu diễn thành
công nhé!
Trang cười rạng rỡ, Quân hơi đau
lòng, nhưng cũng miễn cưỡng gật
đầu.
- Giờ mày bỏ tay tao ra được
chưa?
- Mày đi đâu thế. Sinh nhật tao
mà mày định bỏ đi thế à?
- Hừ…nên nhớ, tao là 1 Play girl,
tao không bỏ 1 cuộc vui nào đâu.
Tao ra nhảy thôi, chứ ở đây, ***
có ai ôm, ngứa mắt lắm
Ly đứng dậy, rồi 1, 2, 3, 4, 5, 6,
7….thằng bạn Quân cũng đứng
dậy ra sàn nhảy, đơn giản, họ
muốn tạo không gian riêng cho
Quân và Trúc.
- Này, chị hôm nay lại nhảy hăng
thế – Linh, 1 đứa ” em xã hội ”
của Trang tiến đến gần, vừa nhảy
vừa hỏi, Trang rất quí Linh, vì tính
nó rất thằng thắn, tuy là ” gái
chơi ” đúng nghĩa, nhưng Linh có
cái tôi rất cao.
- Thì sinh nhật thằng Quân mà,
nhảy cho nó xem. Hahaa….
Trang chỉ vào bàn chỗ Quân đang
ngồi, vừa cười vừa nhảy.
- Ủa, kia chẳng phải là con Trúc
hay sao?
Trang quay lại, Linh biết người
yêu của Quân ư?
- Mày biết nó à?
- Cái con bẩn bựa đấy, biết nó
đúng là nhục cả mặt. Đm có thai
với thằng Khang “ngựa”, bố mẹ nó
biết, đuổi ra khỏi nhà, thằng
Khang đưa nó về nhà. Con đấy
phá thai, ở cùng thằng Khang, thế
mà cái bản tính ** của nó ***
chịu nằm im, hôm thằng Khang đi
Thanh Hóa ăn cưới chị họ, nó dám
dẫn trai về nhà thằng Khang, Fang
nhau trên cái giường mà thằng
Khang vs nó đã từng làm thế
- Mày nói cái gì cơ? – Trang giật
mình, Ly cũng dừng lại, không
nhảy nữa. Sau 3 giây chết đứng,
Trang quay về bàn Quân, vẻ mặt
tức giật. Trang kéo Trúc đứng dậy:
- Hóa ra, mày là gái làng chơi à?
Quân giật mình trước hành động
và lời nói của Trang, Quân hất
mạnh tay Trang khỏi tay Trúc,
quát lớn :
- Mày nói cái gì vậy con điên này.
- Đm mày yêu phải ****** rồi.
Trang gào ầm lên, Quân run rẩy
quay nhìn Trúc, Trúc sững người.
Lắp bắp :
- Chị…chị nói gì vậy?…em, em
không hiểu!
- Còn giả nai à, Linh, có phải con
tró này không?
Trang kéo Linh lại, chỉ thằng mặt
Trúc, Linh gật đầu:
- Đúng rồi, mày là người yêu thằng
Khang “ngựa” mà, sao lại ôm anh
Quân. À mà, mày phá thai rồi, sợ
cái *** rì nhỉ?
Trang cấu tay Linh, ra hiệu không
nên nói quá. Linh biết ý, im lặng.
Quân bóp chặt 2 bờ vai Trúc:
- Có phải thật không?
/> ông khách từ Bắc ở lại 1 nhà nghỉ
gần chỗ tổ chức đám cưới. Trang
và cô bạn ở cùng 1 phòng, Trang
cẩn thận đến mức người yêu đến
chơi cũng rủ ra ngoài hành lang
chung đứng. Quân chỉ thoáng để
ý Trang không phải vì Trang thế
này, thế nọ, mà vì Trang là người
yêu của Trung. Quân có nghe nói
tên Trung này rất hám gái Mà
thôi, Quân bỏ qua suy nghĩ về
Trang, vì yêu ai, là việc của Trang.
Mà chắc gì, Trang đã là ” Gái Zin ”
Nửa đêm, Quân bật dậy. Giấc mơ
ngày Trúc ra đi hiện về, ám ảnh
khiến nó không thể ngủ được.
Quân ra hành lang, lấy bao thuốc
trong túi, nhưng quên mất bật
lửa trong phòng. Đang định quay
về thì thấy đóm thuốc lập lòe ở
hành lang, Quân mạnh dạn bước
đến :
- Xin lỗi, ông mồi lửa cho tôi được
không?
Người đó quay lại, Quân sững
người, hóa ra, đấy là Trang. Trang
mỉm cười, giật lấy điếu thuốc trên
tay Quân, dí vào đầu thuốc của
nó. Thế là, ở hành lang, lập lòe 2
đốm thuốc.
- Em không ngủ à?
- Em gọi anh là mày, tao nhé!!
- ( Đúng là loại giả tạo Chả tỏ vẻ
ngoan hiền lâu được ) Quân nghĩ
trong đầu rồi mỉm cười, nụ cười có
gì đó giễu cợt:
- Làm gái ngoan cả ngày khó chịu
à, tùy thôi.
- Không phải tao giả tạo đâu, mà
là, với mày, tao muốn thế này
thôi.!
Quân ngạc nhiên. Trang đã thay
đổi cách xưng hô ngay khi Quân
đồng ý, nhưng nghe có vẻ làm 2
đứa thân thiết với nhau hơn :
- Tại sao lại thế? – Quân vẫn chưa
thích ứng được với cách xưng hô
đấy.
- Thì thích thế, mày không ngủ à?
- Không ngủ được, thế, không ngủ
à? – Quân vẫn nói trống không
- Này, nghe nói mày là tay chơi có
tiếng ở Hà thành mà, chẳng lẽ,
chưa xưng mày tao với đứa con
gái nào à? Sao gượng gạo thế?
Câu nói của Trang khiến Quân tự
ái, Trang nghĩ nó sợ bọn con gái
ư?
- Nhiều rồi, thế mày…bỏ nhà đi
suốt ngày thế à?
- Tốt hơn rồi đấy, không, đây là
lần đầu tiên, tao thích thế. Thử
thay đổi và phá cách
- Con gái mà phá cách nhiều quá,
chúng nó khinh cho *****.
Chợt, Quân đỏ mặt, Quân cứ
tưởng Trang là bạn thân của
mình, nên buột miệng buông lời
tục tĩu, cô gái này lạ quá, sao lại
khiến Quân cảm thấy gần gũi thế
này cơ chứ!
- Thế mày là trai ngoan à? Tao
chơi bời nhưng tao cũng biết giữ
chừng mực, ông bà già tin tưởng,
nên tao bỏ nhà đi, ông bà già k đi
tìm, vì tìm, có mà đến mùa quít
năm 2999 cũng không tìm được
- Thế nào là giữ chừng mực???
Quân thắc mắc, chẳng lẽ fake her
life ư?
- Hô hô, thế mày nghĩ tao mất với
thằng Trung rồi à, hay là, với
thằng nào trước đấy.
Quân giật mình, im lặng.
- Không, tao là gái ngoan đấy
Chúng nó gọi tao là ***, phạch,
điếm, **, vì nghĩ gái muốn có tiền
gái phải chơi Nhưng tao có tiền
rồi, tao chẳng việc gì phải làm cái
việc nằm ngửa dạng háng ra xin
tiền bọn đàn ông
- Nghe ghê qá đấy, thôi, đi ngủ đi.
Tao vào đây, sương xuống rồi đấy.
Quân dụi điếu thuốc lên hành
lang, cời áo khoác rồi khoác lên
người Trang, lạnh lùng bỏ vào
phòng. Trước khi đi, Quân nghe
thấy loáng thoáng, tiếng Trang
khẽ nói : – Cảm ơn anh!!
Đám cưới của tên Chủ Fam diễn ra
vui hết mức vì sự hiện diện của
khá nhiều nhân vật nổi tiếng
trong thế giới ảo, thêm vào lại có
cả “dân chơi Hà thành” bỏ nhà đi
để dự lễ. Trang hôm nay rất xinh,
đến nỗi nổi bật hơn cả cô dâu với
vai trò phù dâu. Được giới thiệu là
“vợ” của tay cơ Trung event, Trang
phải đi tiếp rượu, nó uống khá
nhiều. Quân cũng bị đám nữ vây
lại, hỏi thăm, làm quen, mời rượu,
nhưng tí rượu vang nhỏ nhoi ấy
làm sao khiến Quân say được.
Nhưng Trang thì mặt đã ửng hồng,
chân đi loạng choạng, miệng cứ
chúc rồi lại nốc rượu vào. Đến khi
Trang bước đến bàn Quân, đưa ly
rượu lên, Quân bèn giật lấy, uống
hết trong 1 hơi, nhìn Trang bực
tức :
- Mày điên à, say con m ẹ nó rồi!
- Kệ tao, hôm nay vui mà, phải say
chứ
- S ư t ổ, cưới người ta chứ cưới
mày đâu mà cần mày không say
không vui?? Chào mọi người đi,
tao đưa mày về nghỉ.
- Không cần đâu, để chồng đưa vợ
về – Trung chen ngang cuộc nói
chuyện của Trang và Quân, Trang
không nói gì, cứ cười cười, mặc kệ
Trung đang cố hết sức dìu nó đi.
Quân đứng dậy, kéo Trang lại, bế
xốc lên rồi đặt lên lưng Trung, nó
cởi áo khoác ra, khoác lên Trang, vì
khi cõng, chiếc áo co lên, nên dễ
để lộ hàng. Trung không nói gì, im
lặng, cõng Trang ra ngoài.
- Này, sao cô không đi cùng cái
Trang? – Quân tiến đến đứa bạn
đi cùng Trang, cô nàng cười khẩy,
cô nàng xinh, hơn Trang rất nhiều,
nhưng chẳng duyên bằng Trang:
- Vợ chồng chúng nó, về hú hí với
nhau, đi theo để làm kì đà à?
- Thế nếu chúng ta như thế, chẳng
nhẽ lại để chúng nó tranh phòng?
– Quân hỏi đểu cô bạn đó, cô ta
tên là Ly, Ly đứng dậy, chào cô
dâu chú rể, rồi đi cùng Quân ra
ngoài, trước khi ra khỏi cửa nhà
hàng, Ly lẩm bẩm :
- Yêu rồi thì nói m ẹ ra, bày đặt vl
Quân nghe thấy, nhưng bỏ ngoài
tai, nghĩ sao cũng được. Quân
chẳng quan tâm, vì tự dưng cảm
thấy, mình cần có trách nhiệm với
Trang, vì Quân là bạn của Trang.
- Trung, mở cửa phòng cho em.
Ly đập cửa, 1 lát , cánh cửa phòng
mở ra, Trung đang mặc áo, còn
Trang thì đang nằm đắp chăn trên
giường, Quân xông vào, đẩy mạnh
Trung khiến cậu ta mất thăng
bằng, Quân kéo chăn của Trang
ra, Trang chỉ mặc trên người chiếc
quần bên trong, còn bộ ngực và
quần áo đã bị lột sạch. Quân tức
giận, túm cổ Trung, đấm liên tục,
Trung cũng ngà ngà rượu, buông
lời **** rủa Quân, nhưng bất lực
không đánh trả được Quân, vì nó
quá khỏe. Ly không nói gì, tiến
đến, kéo chăn lại cho Trang, rồi
nhặt quần áo dưới đất lên.
- Vứt thằng chó đấy ra nhà nghỉ đi
Quân.
Quân ngạc nhiên trước câu nói
của Ly, nhưng cũng dừng lại,
miệng Trung đã rách khá lớn ở
mép, gò má đỏ rực vì rượu và vì bị
đánh, Quân túm cổ lôi Trung
xuống cổng nhà nghỉ và đẩy mạnh
Trung, khiến hắn ta ngã nhoài ra
đường
- Đừng để tao gặp mày lần nữa!
- Thằng chó, cứ chờ đấy. –Trung
loạng choạng bước dậy, bắt xe ôm
gần nhà nghỉ ra về. Quân vội chạy
lên phòng, Ly đang sắp xếp quần
áo:
- Cô đang làm gì vậy?
- Chuẩn bị quần áo cho 2 đứa, khi
nào Trang tỉnh rượu, bọn tôi bay
về Hà nội.
- Sao gấp thế, chẳng nhẽ tối nay
bay luôn?
- Thế a tưởng tôi ngu à, ở đây để
thằng Trung kéo bạn nó đến phá
tan nhà nghỉ à. Nói cho anh biết,
anh phải nhớ là, hổ báo nơi không
phải đất của mình, chỉ thiệt cho
mình thôi.
- Cô nghĩ tôi sợ thằng chó đó sao?
- Tôi không lo cho anh. Tôi sợ
thằng Trung tưởng anh yêu cái
Trang, rồi lại liên lụy đến nó thôi.
A phải bay cùng tôi, cái Trang,
chắc chưa tỉnh ngay được.
- Được rồi!
Quân về phòng, gọi điện cho đứa
bạn đi cùng, dặn bọn nó về ngay
để bay về gấp.
*) 9h tối. Quân, Ly, Trang và bạn
của Quân đã yên vị trên máy bay,
Ly bắt Quân vào trong ngồi cạnh
Trang để chăm sóc cho Trang.
- Sao cô cứ tạo cơ hội cho tôi với
Trang vậy?
- Anh có thể chăm sóc nó.
- Dở hơi, tôi chỉ là quan tâm vì là
bạn thôi, chứ 1 play girl, tôi không
có ý định quan hệ tình cảm.
- Với 1 play girl như cái Trang,
thích là nhích, nhưng nhích xong
thì biến.
- Trang qua tay bao nhiêu thằng
con trai rồi?
- Cứ là play girl thì sẽ như người
ta nói sao? Anh nhầm rồi, với nó,
tình yêu và tình dục, khác nhau.
Tình dục thì không yêu, còn 1 khi
đã yêu, khi nào chết vì nhau, thì
hãy nói đến chuyện tình dục.
- Nhưng đâu có đảm bảo được cô
ta chưa qua tay ai vì lời nói của
cô.
- Thử khác biết!!!
Đó chính là, hoàn cảnh Trang và
Quân biết nhau. Sau chuyến đi
đấy, Quân và Trang thường ntin,
chat yh và đi chơi cùng nhau.
Nhưng lần nào gặp là 2 đứa cũng
cãi nhau chí chóe. Từ khi chơi
thân với Trang, lạ 1 điều, Quân
chằng đồng ý hay cưa cẩm em nào
cả. Có lẽ, chuyện nghĩ ra kế để
Trang phải chịu thua khi cãi nhau,
đã chiếm hết thời gian của nó rồi.
Tức là tương đương với việc : 24h
I think about you
Yh của Quân im lìm, Trang thở
dài, cái tình cảm che dấu có lẽ, đã
không chịu nằm yên rồi, ngày nào
cũng ngọ nguậy, bây giờ thì ương
bướng lộ hẳn ra. Trang sign out
yh, rồi gọi điện cho Ly :
- Tao tỏ tình rồi!
- Như thế nào? Nó trả lời sao?
- Im lìm. Haizz. Thì là: mày làm ny
tao nhé thằng chó.
- Bố con điên, nói thế thì cụ mày
cũng phải bật nắp dậy mà ạ mày.
- Thế giờ thì sao? Ngọt ngào tao
không quen.
- Nếu thế thì, chờ đi!
Ly đột ngột cúp máy. Có lẽ, đã đến
lúc, để Trang tự tìm thấy tình yêu
của mình rồi. Tối nay, Trang
không đến Club, nó đến 1 quán
café, khá nổi tiếng ở trung tâm Hà
nội. Đi 1 mình, Trang gọi 1 café
đá, rồi ngồi vào góc khuất, lật lại
những kí ức có Quân.
Cánh cửa quán café mở ra, Quân
bước vào, Trang mừng rỡ, định cất
tiếng gọi Quân, nhưng vừa mở
cửa ra, Quân đã quay lại, nắm tay
1 cô gái, dắt cô ta vào ngồi bàn
đối diện với Trang. Nhưng dám
chắc, Quân không nhìn thấy Trang,
vì bàn đã bị khuất đi. Trang cười
nhạt nhẽo, lấy điện thoại gọi cho
Quân :
- Alo! Tiếng Quân vang lên trong
điện thoại, và cả quán café.
- Mày đang ở đâu thế, đang nói
chuyện im lìm là sao?
- Tao đang đi chơi. Không thích
out thì im lìm chứ sao!
- Đi chơi với người yêu à – Câu nói
của Trang, khiến Quân giật mình.
- Thế hóa ra đây là câu trả lời của
mày à? – Trang tiếp tục nói, nó
đứng dậy, tiến đến trước mặt
Quân. Trang run rẩy, tháo chiếc
nhẫn ở ngón trỏ, đặt lên bàn :
- Chỉ có người yêu nhau, mới đeo
nhẫn đôi thôi. Tặng lại cho người
yêu mày.
Trang nhanh chóng tính tiền rồi
bỏ ra ngoài. Chẳng có cơn mưa to
đau khổ, hay cái níu tay ấm áp,
hoắc giọt nước mắt đắng cay như
trong phim, truyện mà nó hay được đọc. Chỉ có dòng
người tấp nập, vô cảm. Người cười,
người nói, người hét, người im
lặng, người cau có…. Trang không
thích khóc, không thích bỏ chạy
mù quáng, nó đi bình tĩnh, Trang
không có tư cách để khóc, vì khóc
chỉ khi Quân là người yêu nó, đau
khổ khi Quân phản bội nó.
Nhưng, Quân chỉ là bạn, đơn
thuần chỉ là bạn. Vì thế, nó phải
vui chứ! Trang lại đi xe đến Club,
đám bạn và tiếng nhạc ồn ào, như
xáo trộn cảm xúc của nó. 1 lúc
sau, Quân cũng đến, và theo sau
là cô gái đó.
- Đây là câu trả lời mà mày nhận
được à? – Ly uống chút rượu rồi
hỏi Trang, Trang mỉm cười, khẽ gật
đầu, Ly ngồi im. Giữa vũ trường
sôi động, lại có sự im lặng giữa
Trang, Ly, Quân và cô gái trẻ đó
đáng sợ như vậy.
- 11h30 rồi, mày đưa em kia về đi.
Trang mở lời, sau 15 phút im lặng.
Quân lúng túng, rồi vội vã đứng
dậy, đưa cô gái kia ra ngoài. 5
phút sau, Quân quay lại :
- Sao không đưa nó về!
- Nó đi taxi về rồi.
- Người yêu mà thế à? Mày phải
đưa nó về chứ.
- Tao chả ham hố, về rồi lại nghe
mấy câu vớ vẩn. Nhạt !
- Làm sao mà vớ vẩn bằng mấy
câu tao nói với mày lúc chiều, thôi
quên đi, tao không muốn del
quan hệ tốt đẹp này.
Như không chịu nổi, Quân kéo
Trang ra ngoài, bàn tay Quân xiết
chặt cổ tay Trang đến nỗi lúc
Trang giằng ra, cổ tay đã hằn lên
những vết đỏ:
- Đ.c.m mày điên à?
- Ừ, anh đang điên đây!
Quân ôm chầm lấy Trang, Trang
vùng vẫy, nhưng vô ích, nó không
kháng cự vì trái tim nó đang nằm
yên trong lòng Quân:
- Em yêu anh từ bao giờ? – Quân
vẫn ôm Trang, thì thầm vào tai
nó.
- Thế cứ bảo làm ny là yêu à, mày
điên rồi.
Quân im lặng, rồi khẽ đẩy Trang
ra:
- Chính vì thế, nên anh mới cho
em thấy câu trả lời tối nay. Em
vui chứ Vì đùa giỡn anh vui rồi.
- Ai đùa giỡn, điên à?
- Thôi **** đi, tình yêu của em,
chỉ là trò chơi, còn tình yêu của
tôi, là cả cuộc sống. E làm sao mà
hiểu được chứ.
Trang im lặng, cúi đầu. Quân chán
nản quay đi.
- Đừng bao giờ bước đi vì chán
nản em, em hiểu được tình yêu
của anh, từ ngay cái ngày, anh
tống cổ thằng chó đó đi.
Trang mạnh mẽ thừa nhận, ừ, cô
yêu Quân, từ lúc đó, nhưng vì sợ
mất đi cái style của mình, Trang
đã giấu nó dưới tình bạn thân
đến mức đặc biệt. Quân xoáy sâu
ánh mắt vào đôi mắt của Trang,
ánh mắt hy vọng :
- Với 1 play girl như em, tôi tin
vào đâu đây.
Trang sững người. Hóa ra, từ trước
đến nay, Quân chỉ luôn coi Trang,
là 1 Play girl.
Im lặng, im lặng, và rồi….
- Vậy thì, xin lỗi vì 1 con play girl
đã yêu anh. Chúc anh tìm được
tình yêu mà anh cảm thấy, người
đó xứng đáng yêu anh.
Trang quay vào, lấy chìa khóa xe
rồi nhanh chóng dắt xe về, Quân
giữ tay lái xe của Trang, lắp bắp :
- Anh…thật sự…anh không có…ý
đó!
- Đã quá rõ ràng rồi còn gì.
Trang hất mạnh tay Quân, và rồi,
cô vụt đi, như cái bóng, trong màn
sương lạnh giá.
Trang không onl yh, không mở
điện thoại, đúng hơn, nó đã biến
mất. Vẫn sống, vẫn đi học, nhưng
không la cà đến club, không chơi
bời.
2 tháng sau cái lần cuối cùng gặp
Quân ở Club, Trang như thay đổi.
Đến bố mẹ cô sung sướng đến
phát điên, vì thành tích học tập
của con gái cưng, tự dưng vượt
trội hẳn lên, đến nỗi giữ TOP
trong trường. Ngoan ngoãn đến
mức khó tin.
- 2 tháng nay, mày như con điên
ý.
Ly vứt cái cặp lên giường, nằm dài
ra :
- Điên tí, thử cảm giác gái ngoan.
- Vui không?
- Đáng sống hơn trước kia.
- Mà mày không liên lạc với thằng
Quân à, mấy lần nó gọi cho tao,
hỏi mày đấy. Tao k cho nó số mày,
vì sợ mày không thích. Nhưng mà
*** yêu thì thôi, cần đếch gì phải
xa lạ với nhau thế.
- Tao nghĩ, nó mới là người xa lạ,
mà chắc, nó cũng chả muốn, chơi
với mấy đứa play girl như tao vs
mày đâu.
Ly im lặng, chắc, Ly đã tìm hiểu
được nguyên nhân.
- Hôm nay là sinh nhật thằng
Quân đấy.
- Tao biết.
- Mày đi không?
- Đi chứ, play girl mà, bỏ qua cuộc
chơi nào được
Trang cười, nụ cười cay đắng.
- Happy birth day mày.
Trang bước vào Club, đặt túi quà
lên bàn, Quân lặng người, sau 2
tháng, gặp lại Trang, dường như,
Trang hiền hơn, và dịu dàng hơn.
- Cảm ơn!
Ngồi bên cạnh Quân vẫn là cô gái
đó, chà, yêu nhau lâu nhỉ, cũng
phải thôi, gái ngoan thì dễ gì mà
tán được, đâu phải thằng nào
cũng dám bỏ thời gian để cưa cẩm
gái ngoan, và đầu tư nhiệt tình.
Trang ngồi xuống, cái Ly cất xe ở
ngoài xong, bước vào :
- Chúc mừng sinh nhật anh
- Quà đâu – Quân cố nói đùa,
mong không khí vui nhộn hơn
chút :
- Ái chà, đâu rồi nhỉ? Thôi chết,
em để quên ở quán rồi.
- Vậy thì ra lấy đi!
- Nhưng có tiền người ta mới cho
lấy.
Cả đám cười ầm lên, cô gái đó
cũng cười, nụ cười giả tạo, Trang
cho là thế. Còn Trang, chỉ khẽ hé
môi.
- Anh này, tuy đã tặng quà, nhưng
em vẫn muốn tặng anh thêm 1
món quà nữa. – Cô gái đó- tên
Trúc, lên tiếng, đám bạn chỗ đó ồ
lên, Trang cũng thoáng ngạc
nhiên. Quân đưa ánh mắt tò mò
nhìn Trúc:
- 28 này, e sẽ biểu diễn trong đêm
nhạc văn hóa 54 dân tộc ở nhà
Văn hóa hữu nghị Việt – Xô đấy!
- Ồ!!!! Quân và đám bạn Quân
ngạc nhiên hết sức, Trang và Ly
đưa mắt nhìn nhau, chẳng có gì là
lạ cả. Nhưng ánh mắt Quân như
tràn đầy hạnh phúc, Quân ôm
chặt Trúc, khiến Trang hơi khó
chịu :
- Thật không em. Cuối cùng, em
cũng vượt qua được rồi.!
Đám bạn Quân vỗ tay rào rào,
Trang chẳng hiểu cái gì hết, nó
đứng dậy, bước đi. Quân kéo tay
nó lại:
- Đi đâu vậy, mày không chúc
mừng người yêu tao à?
- Đm mày điên à, quà sinh nhật
mày chứ tao *** đâu, chúc cái gì.
À…., chúc em biểu diễn thành
công nhé!
Trang cười rạng rỡ, Quân hơi đau
lòng, nhưng cũng miễn cưỡng gật
đầu.
- Giờ mày bỏ tay tao ra được
chưa?
- Mày đi đâu thế. Sinh nhật tao
mà mày định bỏ đi thế à?
- Hừ…nên nhớ, tao là 1 Play girl,
tao không bỏ 1 cuộc vui nào đâu.
Tao ra nhảy thôi, chứ ở đây, ***
có ai ôm, ngứa mắt lắm
Ly đứng dậy, rồi 1, 2, 3, 4, 5, 6,
7….thằng bạn Quân cũng đứng
dậy ra sàn nhảy, đơn giản, họ
muốn tạo không gian riêng cho
Quân và Trúc.
- Này, chị hôm nay lại nhảy hăng
thế – Linh, 1 đứa ” em xã hội ”
của Trang tiến đến gần, vừa nhảy
vừa hỏi, Trang rất quí Linh, vì tính
nó rất thằng thắn, tuy là ” gái
chơi ” đúng nghĩa, nhưng Linh có
cái tôi rất cao.
- Thì sinh nhật thằng Quân mà,
nhảy cho nó xem. Hahaa….
Trang chỉ vào bàn chỗ Quân đang
ngồi, vừa cười vừa nhảy.
- Ủa, kia chẳng phải là con Trúc
hay sao?
Trang quay lại, Linh biết người
yêu của Quân ư?
- Mày biết nó à?
- Cái con bẩn bựa đấy, biết nó
đúng là nhục cả mặt. Đm có thai
với thằng Khang “ngựa”, bố mẹ nó
biết, đuổi ra khỏi nhà, thằng
Khang đưa nó về nhà. Con đấy
phá thai, ở cùng thằng Khang, thế
mà cái bản tính ** của nó ***
chịu nằm im, hôm thằng Khang đi
Thanh Hóa ăn cưới chị họ, nó dám
dẫn trai về nhà thằng Khang, Fang
nhau trên cái giường mà thằng
Khang vs nó đã từng làm thế
- Mày nói cái gì cơ? – Trang giật
mình, Ly cũng dừng lại, không
nhảy nữa. Sau 3 giây chết đứng,
Trang quay về bàn Quân, vẻ mặt
tức giật. Trang kéo Trúc đứng dậy:
- Hóa ra, mày là gái làng chơi à?
Quân giật mình trước hành động
và lời nói của Trang, Quân hất
mạnh tay Trang khỏi tay Trúc,
quát lớn :
- Mày nói cái gì vậy con điên này.
- Đm mày yêu phải ****** rồi.
Trang gào ầm lên, Quân run rẩy
quay nhìn Trúc, Trúc sững người.
Lắp bắp :
- Chị…chị nói gì vậy?…em, em
không hiểu!
- Còn giả nai à, Linh, có phải con
tró này không?
Trang kéo Linh lại, chỉ thằng mặt
Trúc, Linh gật đầu:
- Đúng rồi, mày là người yêu thằng
Khang “ngựa” mà, sao lại ôm anh
Quân. À mà, mày phá thai rồi, sợ
cái *** rì nhỉ?
Trang cấu tay Linh, ra hiệu không
nên nói quá. Linh biết ý, im lặng.
Quân bóp chặt 2 bờ vai Trúc:
- Có phải thật không?